Kết quả tìm kiếm cho "Xuýt xoa"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 94
Rạch Giá mùa bấc tiết trời se lạnh. Cánh chim nhạn chao nghiêng trên bầu trời. Ngoài khơi xa tàu đánh cá rẽ sóng bạc đầu hối hả mang hải sản tươi ngon về chợ.
Trong nhiều món rau dân dã, củ hủ dừa có lẽ là món khoái khẩu của không ít người, gợi nhớ bao ký ức cho những ai xa quê. Miếng củ hủ trắng, giòn ngọt như giữ cả hương đồng gió nội của vùng đất miền Tây sông nước.
Là công trình gắn liền với cuộc khởi nghĩa Láng Linh - Bảy Thưa do Quản cơ Trần Văn Thành lãnh đạo, dinh Sơn Trung (xã Vĩnh An, tỉnh An Giang) được đông đảo du khách thăm viếng quanh năm. Bên cạnh giá trị tâm linh, nơi đây còn sở hữu vẻ đẹp rất riêng, đặc biệt là trong mùa nước nổi.
Là hiện tượng thiên nhiên mang tính chu kỳ, mùa nước nổi ở An Giang còn tạo nên vẻ đẹp rất riêng từ cảnh vật đến con người.
Quán cơm chay "0 đồng" Phước Duyên nằm ven đường tỉnh 961, đoạn kinh 3 Tân Hội, thuộc ấp Tân Thọ, xã Tân Hội (tỉnh An Giang). Quán mở cửa từ sáng sớm đến chiều, phục vụ miễn phí cho bất kỳ ai ghé qua, không phân biệt giàu nghèo, miễn là đang đói bụng. Tất cả đều xuất phát từ tấm lòng thiện nguyện của bà con địa phương, với mong muốn “gieo duyên lành”.
Hồi nhỏ, sau mỗi trận mưa lớn, chị em tôi lại cùng cha ra đồng bắt cá, bắt cua. Khi nước vừa rút, cá theo bờ ruộng, bờ mương bơi lên, tôi nhanh tay chụp lấy, trong chốc lát đã có một mớ “chiến lợi phẩm”. Hôm sau, thế nào mẹ tôi cũng nấu món bánh canh bột xắt ngon đãi cả nhà.
Những năm gần đây, xu hướng cho trẻ học năng khiếu ngày càng phổ biến. Giữa vô vàn những lựa chọn lớp học năng khiếu cho con, nhiều phụ huynh cho con tham gia học vẽ từ rất sớm, giúp trẻ phát triển năng khiếu, sự sáng tạo, khả năng cảm thụ thẩm mỹ và có sự trải nghiệm bổ ích với vai trò “họa sĩ nhí”.
Đầu năm 1975, đơn vị tôi chuẩn bị hành quân vào Nam chiến đấu giữa một buổi chiều chủ nhật trời mưa dầm dề, lạnh buốt. Lúc này, tôi cùng anh em trong tiểu đội sắp xếp quân tư trang và gặp gỡ bác chủ nhà cảm ơn, chào gia đình để lên đường (khi ấy, đơn vị tôi đóng quân trong nhà dân). Khi ai nấy đang khẩn trương, sôi nổi, khí thế thì bất chợt tôi thấy trung đội trưởng dẫn u tôi khoác chiếc áo tơi tới thăm (quê tôi gọi mẹ bằng u, gọi bố bằng thầy).
Có những buổi chiều về ngang xã Giồng Riềng (tỉnh An Giang), gió thổi ngang cánh đồng, hương riềng bay thoảng qua, gợi nhớ bao điều tưởng đã ngủ yên. Thứ mùi ngai ngái, nồng nàn ấy, với người xa quê, chỉ cần thoáng chạm là lập tức đưa về những năm tháng xưa, thời mà ở bờ mương, góc vườn, đâu đâu cũng thấy vài bụi riềng cao đến nửa người, lá xanh đậm, thân chắc nịch.
Có những món ăn không chỉ để no lòng mà còn là sợi dây kết nối tâm hồn với miền ký ức thân thương. Với tôi, lẩu mắm miền Tây không đơn thuần là một bữa cơm mộc mạc mà là hương vị của những cơn mưa rả rích, của tình người đằm thắm và cả những buổi chiều ấm cúng bên bếp lửa quê nhà.
Không chỉ nổi tiếng với những công trình Phật giáo độc đáo, huyền tích linh thiêng, núi Cấm (xã An Hảo, TX. Tịnh Biên) còn được du khách biết đến là nơi có phong cảnh hữu tình, nên thơ. Trong đó, mây là một trong những “đặc sản” của núi Cấm so với nơi khác ở ĐBSCL.
Ngày nay, ở thành thị hay nông thôn, những chiếc xe bán kẹo kéo có những vòng quay số đơn sơ của ngày xưa đã vắng bóng. Thay vào đó là những thanh kẹo đóng gói sẵn được bán bởi những người hát rong và những đứa trẻ ngày nay cũng không mấy thiết tha với loại kẹo bình dị ấy nữa.